Ads 468x60px

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

Chuyện về người leo núi

Ngày kia, có hai người leo núi bị lạc trên dãy núi Himalaya. Họ đi bộ bốn ngày bốn đêm liền mà vẫn chưa tìm thấy đường ra khỏi thung lũng.
- Tôi ghét bản thân mình vì đã không thể thoát khỏi nơi này. Tôi ghét sự thất bại! Tôi ước mình không phải đối mặt với chúng! – Chàng trai trẻ gào lên.
Nghe thấy thế, người leo núi già trả lời:
- Làm sao chỉ có thành công mà không có thất bại được chứ? Nếu không có thất bại thì sẽ chẳng có thàng công đâu. Cũng như phải có đồng thời cả núi và thung lũng. Nếu không có thung lũng thì làm gì có ngọn núi nào nữa.
- Tôi ghét cảm giác thất bại. Nó thật tồi tệ. Chàng trai trẻ vẫn không ngừng càu nhàu.
- Cu tht quá bi quan. Tôi nghĩ đó là do cu luôn nhìn xung khi bước đi. Người leo núi già nói.
- Vy có nghĩa là tôi scm thy tt hơn nếu tôi va đi va ngNng cao đầu? Chàng trai hi li và ngước mt nhìn lên bu tri.
- Gicu thy gì nào? Người leo núi già hi.
- Chng có gì c, ngoi trnhng ngn núi.
- Chính xác. Bt ckhi nào gp khó khăn hay tht bi, tôi đều ngNng cao đầu và bước vphía trước để hướng đến thành công. Đó là mt trng thái tâm lý mà tt cchúng ta đều nên có. Người leo núi già khuyên.
Thung lũng tượng trưng cho nhng thi đim khó khăn trong cuc sng, còn ngn núi chính là nhng vinh quang mà chúng ta có thể đạt được.

Vì vy, hãy nhìn lên khi chúng ta vp ngã và tìm đường đi đến thành công.
(Source : Teo Aik Cher)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét