Những người số Bốn bị dẫn dắt bởi niềm khao khát của họ. Quan điểm sống của họ là cá tính – để trở nên thật đặc biệt so với xung quanh. Họ thường có cảm giác rất chính xác về tất cả những gì đẹp đẽ, tự nhiên và khác thường, nhưng họ cũng hết sức đau khổ khi biết rằng còn rất nhiều thứ mà họ không thể đạt được. Kết quả là họ có khuynh hướng trở nên quá nhạy cảm và dễ bị tổn thương.
Điểm yếu của họ là lòng đố kỵ, vì họ muốn bản thân mình phải đặc biệt và duy nhất, không ai có thể sánh bì. Mặt trái của việc trở nên khác biệt là họ luôn so sánh bản thân mình với người khác.
Thế mạnh của mẫu người số Bốn là có óc sáng tạo và khả năng nhận ra điểm đặc biệt ở người khác. Các phát minh trong khoa học và văn hóa thường được tạo ra bởi những người số Bốn, những người không sợ khác biệt và không e ngại tư duy theo hướng mới.
Mục đích sống của mẫu người số Bốn là để khôi phục lại sự độc đáo: “Tôi muốn tạo ra một điều gì đấy thật đặc biệt”.
Đất nước biểu tượng của mẫu người này là Pháp – Vive la différence! (tiếng Pháp: Sự khác biệt muôn năm!). Đất nước này mạnh mẽ phản đối lại công cuộc Hoa Kỳ hóa. Nó phát triển mạnh mẽ về lĩnh vực văn hóa và có một nền ẩm thực thượng hạng so với các quốc gia khác.
Bộ phim “Death in Venice” (tạm dịch: “Cái chết ở thành Venice”) miêu tả kết cục bi thảm của một nghệ sĩ yêu say đắm quá khứ. Đó là người mang đầy đủ những đặc điểm của mẫu người số Bốn.
Tranh biếm họa về mẫu người số Bốn là người họa sĩ sùng bái nước Pháp, người chỉ mặc mỗi quần áo màu đen và khăn quàng lụa màu tím. Căn phòng tăm tối của ông có những cành hồng héo úa, một tập thơ đang mở và cuốn nhật ký của chính ông.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét