Ai đi trong các Phố Tàu ở Mỹ đều thấy ảnh tượng một ông mập mang một bao vải. Thương nhân Trung Hoa gọi ông ấy là Ông Tàu Vui Tính hay Ông Phật Cười.
Ông Hotei này sống thời nhà Đường. Ông chẳng muốn ai gọi mình là thiền sư hoặc tụ tập học trò đông đúc quanh mình. Thay vì vậy, ông đi đọc đường phố với một bao lớn trong đó ông mang các món quà như kẹo, trái cây, bánh ngọt. Đây là quà ông cho các em bé thường chơi đùa với ông. Ông tạo ra lớp vườn trẻ trên đường phố.
Lúc nào gặp một thiền nhân ông cũng xòe tay và nói: “Cho tôi một xu.”
Có một lần ông đang sửa soạn chơi/làm-việc, một thiền sư khác đi ngang và hỏi: “Yếu tính của thiền là gì?”
Hotei vất ngay bao vải xuống đất, trả lời thầm lặng.
“Vậy,” vị thiền sư hỏi tiếp, “thế nào là đạt được Thiền?”
Bình:
• Hotei là Bố Đại Hòa Thượng, nhà sư “bao vải”, thường được xem là một hình ảnh của Phật Di Lặc, và có nhiều tên khác nhau như Phật Mập, Phật Cười, Phật Vui, Phật Tình Yêu, Phật Phát Tài…
Theo kinh sách thì Phật Di Lặc là Phật tương lai, Phật cuối cùng của thế giới ta bà này, có lẽ phải khoảng 30 ngàn năm nữa mới đến.
Tuy nhiên, theo truyền thuyết dân gian thì Bố Đại Hòa Thượng là hóa thân của Phật Di Lặc.
• Yếu tính của Thiền là gì?
Là không vướng mắc, không vướng bận, không chấp. Như Hotei vất bao xuống đất.
• Thế nào là đạt được Thiền?
Là sống, là làm mọi điều mình vẫn làm thường ngày, với tâm không vướng mắc. Như Hotei mang bao quà đi chơi/dạy con nít.
(Trần Đình Hoành dịch và bình)
Happy Chinaman
Anyone walking about Chinatowns in America will observe statues of a stout fellow carrying a linen sack. Chinese merchants call him Happy Chinaman or Laughing Buddha.
This Hotei lived in the T’ang dynasty. He had no desire to call himself a Zen master or to gather many disciples around him. Instead he walked the streets with a big sack into which he would put gifts of candy, fruit, or doughnuts. These he would give to children who gathered around him in play. He established a kindergarten of the streets.
Whenever he met a Zen devotee he would extend his hand and say: “Give me one penny.”
Once as he was about to play-work another Zen master happened along and inquired: “What is the significance of Zen?”
Hotei immediately plopped his sack down on the ground in silent answer.
“Then,” asked the other, “what is the actualization of Zen?”
At once the Happy Chinaman swung the sack over his shoulder and continued on his way.
Annotation:
• Hotei, called Budai Monk in Chinese, meaning “cloth-sack monk”, is usually considered an image of Maitreya Buddha, with many names, such as Fat Buddha, Laughing Buddha, Happy Buddha, Buddha of Love, Buddha of Prosperity…
In the canons, Maitreya Buddha is the Buddha of the future, the last Buddha of this world, who will come in about 30 thousand years.
However, in the folklores, Zen master Budai is the incarnation of Maitreya Buddha.
• “What is the significance of Zen?”
It is non-entanglement, non-grasping, non-attachment. Just like Hotei’s throwing the sack down to the ground.
• “What is the actualization of Zen?”
That is living, doing things that we do every day, with non-attaching heart. Just like Hotei’s carrying the sack of presents and playing with the children.
(Trần Đình Hoành annotated)
(Source : Trần Đình Hoành)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét